Kinh doanh qua mạng đang trở thành nghề “hot”. Để có thể “buôn tận gốc, bán tận ngọn”, nhiều người đã tự mình sang Quảng Châu (Trung Quốc), Thái Lan… đánh hàng về bán. Nhưng còn nếu như không có kinh nghiệm, không ít người sẽ ăn phải “vố đau”.
Dày vốn đỡ tốn công
Theo tìm hiểu của PV Emdep, trên nhiều diễn đàn, các mẹ bỉm sữa rầm rộ chia sẻ bí quyết kinh doanh làm sao công dụng và thu lời kha khá. đa số các chia sẻ đều “định hướng” cho các bà mẹ bỉm sữa thích kinh doanh nên sang tận Quảng Châu, Thâm Quyến shopping gom hàng về bán cho được giá.
Tuy nhiên, không phải “cứ thích là nhích”. Để đi kiếm được những mối hàng nơi đất khách quê người thì điều quan trọng nhất là phải có “bí quyết”.
Theo chia sẻ của chị Thu Hằng (Thanh Xuân, Hà Nội) - người có nhiều năm kinh nghiệm đánh hàng ở Quảng Châu thì mỗi chuyến đi phải cất được “mẻ cá to”.
Chị Thu Hằng cho hay, chị vừa đi Trung Quốc về được ít ngày. Theo chị, bất kỳ ai muốn tự mình đi đánh hàng ở Quảng Châu thì nên biết tiếng Trung Quốc. Có như vậy tiến độ giao dịch mới thuận lợi và không mất chi phí cho phiên dịch.
“Muốn đi đánh hàng Quảng Châu thì ít nhất cũng phải biết bập bẹ tí tiếng Trung không thì bất lợi lắm. Tôi bận lắm mà tối cũng phải qua trung tâm học tiếng. Chỉ cần học 2 tháng là sang Trung Hoa lợi thế hơn hẳn, bét nhất cũng biết tự hỏi giá ngon lành”, chị Hằng nói.
Chị Hằng bảo rằng, trước khi đi mỗi người nên chuẩn bị vốn mới bõ công chứ 20-30 triệu VND thì không nên đi. Chuyến đi vừa rồi của chị Hằng hết hơn 3 ngày, chị ở lại 1 đêm tại khách sạn.
“Nếu muốn sang đó đánh hàng, bạn mang dao động từ 80-100 triệu là được. Điều cần chú ý là bạn nên đổi tiền ở Việt Nam vì đổi ở đó, họ ăn chênh lệch rất cao. Nếu có người quen ở Quảng Châu thì đó là điều kiện hoàn hảo và tuyệt vời nhất giúp chuyến “cất” hàng của bạn thành công mĩ mãn”, chị Hằng nói.
Trên trang cá nhân của mình chị Hằng bật mí: “Ở China, mẫu mã phong phú, giá tốt cực kì nếu mua nhiều, có thể mặc cả xuống. Đặc biệt có một số ít cửa hàng cứ miễn là khách lấy một mẫu khoảng 3-5 cái trở lên là có giá buôn rồi (tất nhiên là không thể nào so sánh được với những con buôn lấy vài nghìn cái một mẫu rồi).
Bạn có thể lấy size nào tùy ý (ví dụ 26, 27, 28 thì bạn lấy 2 size 27, 3 size 28 vẫn được, màu sắc tùy bạn chọn). Tổng tiền đi cả visa, ăn ở, tiền đóng bao, vận chuyển cũng phải 6-7 triệu (nếu không thuê phiên dịch)”.
Cũng theo chị Hằng, để sang Quảng Châu đánh hàng, mỗi người cần chuẩn bị hộ chiếu, sau khi đã có hộ chiếu có thể đến Đại sứ quán Trung Hoa để xin cấp visa.
“Thường thì khi đánh hàng Quảng Châu các mẹ cứ làm visa du lịch là được lệ phí khoảng 60- 90USD phụ thuộc vào thời điểm. Khi đã có visa, các mẹ có thể sang Quảng Châu bằng đường bộ hoặc đường hàng không đều được. Nếu đi đường không các mẹ có thể đặt vé máy bay sang Quảng Châu giá vé Hà Nội - Quảng Châu khoảng 135- 200USD phụ thuộc vào hãng và thời điểm.
Nếu đi xe bộ các mẹ có thể bắt xe lên cửa khẩu Hữu Nghị, có nhiều xe chạy tiếp tục giá xê dịch từ Hà Nội khoảng 120.000 -150.000 trên xe có thể đổi tiền China. Lên cửa khẩu bạn có thể làm thủ tục nhập cảnh trước 16h VN tức là 17h China. Thủ tục nhập cảnh cũng rất đơn giản các bạn xếp hàng chờ đến lượt cộp dấu là xong bạn có thể hành trình thiên đường mua sắm”, chị Hằng lưu ý thêm về thủ tục, hành trình.
Khi đến Quảng Châu, theo chị Hằng, mọi người cần tìm cho mình một chỗ ở, với những người đi quen thì có thể tìm nhà trọ giá thấp hoặc người quen còn các mẹ mới sang lần đầu thì cứ chọn nhà nghỉ, khách sạn cho đảm bảo sức khỏe. Giá giao động từ 150-200 tệ. Khách sạn đều có người Việt nên cũng không lo.
Tại Quảng Châu, mọi người có thể tìm đến các chợ để đánh hàng vì giá mềm, hàng đa dạng chủng loại. Điển có vẻ như chợ Bạch Mã, chợ đồ len, chợ đồ da, chợ giầy dép, chợ đồ lưu niệm, chợ đồng hồ, chợ đồ dùng văn phòng, chợ thực phẩm, chợ máy vi tính, linh kiện máy tính xách tay, chợ điện thoại…
Cẩn thận ăn “vố đau”
Chị Hằng bảo rằng, Quảng Châu là thiên đường mua sắm nhưng đó cũng là nơi khiến nhiều kẻ làm ăn bất chính có cơ hội ăn chặn của khách. Chị Hằng lưu ý cho những bạn nào thuê phiên dịch thì nên gọi trước để hẹn hoặc có người quen đã đi trước đó rồi thì bảo họ cho số còn nếu như không dễ ăn “quả lừa” và lang thang nơi đất khách.
Chị Hằng chia sẻ, trước đây chị cũng như một vài người bạn đã phải “khóc dở, mếu dở” vì thuê phải một “tai”- người phiên dịch và xách đồ - không giữ chữ tín. Người đàn ông này tên Hải, sinh năm 1974, bộ dạng lúc nào cũng trong tình trạng buồn ngủ.
“Lần đó, bạn tôi hẹn 8h để đi chợ 13 (còn được gọi là chợ sáng, chợ này chỉ mở từ sáng đến 12h trưa là đóng cửa) thì 10h anh ta mới đến nơi. Khi đến nơi thì dặt dẹo dẫn khách đi lòng vòng, phiên dịch thì lười, ậm à ậm ờ và không chịu xách đồ.
Đến cuối ngày, bạn mình vẫn phải đi mua hàng ở một vài nơi thì “tai” này nói bận và nhờ người khác đến phiên dịch hộ nhưng thực chất là bán khách để chạy show mấy mối khác nữa ấy".
Theo chị Hằng, đánh hàng Quảng Châu ngoài việc rất cần phải tò mò kỹ về lịch trình bay, khách sạn, mẫu sản phẩm cần mua, thì yếu tố phiên dịch là vô cùng quan trọng.
Chị kể, trước đây, chị cũng bị vố đau bởi người phiên dịch lừa đảo. Họ móc nối ăn chênh lệch với bên bán. Do đó, nếu có người quen bảo mối phiên dịch thì tốt nhất. Nhưng nếu không có, bạn phải đến những chỗ uy tín như trường đại học mà nhờ sinh viên. Vì như vậy, họ vừa hiền lành hơn, mà lại lấy giá rẻ. Nhưng muốn làm ăn lâu dài hơn tốt nhất là nên tự biết tiếng một chút, để đỡ bị bắt nạt, xỏ mũi.
"Mấy lần bị lừa xương máu, ngại lắm mà cũng phải lê thân tới trường tiếng Trung buổi tối ở trung tâm. Được cái cũng không ít người dân đi buôn như mình học, cũng gà gà đồng nhất nên không lo lắm. Với lại ở lớp đó cũng quen được mấy người buôn lâu năm họ cho ít kinh nghiệm”, chị Hằng bật mí.
Diệp Chi - Emdep
>>> Nguồn: Kinh nghiệm đánh hàng Quảng Châu của dân buôn để không ăn 'vố đau'
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét